Võ vàng ngày cuối năm


Cái lạnh làm trương phình giấc ngủ
Giữa buổi sớm Đông mềm
Ru thêm vài cuộc tình
Dù chưa nở
Đã biết tự dỗ dành
Xua đuổi hanh hao

Vẽ thêm mắt lên gương
Nhìn lại chính mình
Dăm món bày biện hiện nguyên hình vô loại
Trong tận cùng 
Chỉ có trái tim 

Bên kia khung cửa 
Nắng tháng chạp còn đang tung tẩy 
Mặc cả với thời gian 
Chưa muốn đặt vội đôi thứ của hôm qua 
Lên bàn nhang khói 

Cái lạnh bắc cầu 
Khai hoang những vùng sâu kín 
Gieo một loài men không tên mang màu nắng hạ 
Ủ từng ngày võ vàng 
Thành vài giọt nồng say 

Đi tiếp 
Lại hết một quãng đường 
Mặt đất vẫn lùa bước chân 
Bờ tường im lìm gom bóng đổ 
Hẳn chúng mong những gì bình dị 
Sẽ còn mãi 
Vẹn nguyên

Nguyễn Thương Việt
23 Tết Nhâm Thìn