không chỉ một lần bắt gặp chính mình


mặc lũ vượn nhún nhảy hét hò
tôi ngoảnh mặt
mặc đám ốc ì ọt nhớp nhơ
tôi ngoảnh mặt
mặc bầy rắn lổn ngổn phì phò
tôi vẫn ngoảnh mặt

bỏ lại những rác rưởi bụi bặm
tôi quay đi
bỏ lại những hoen rỉ mốc meo
tôi quay đi
bỏ lại những múp mủ nhức nhối
tôi vẫn quay đi

không hề hay
tôi đã ngoảnh mặt
với chính tôi
tôi đã quay đi
bỏ lại chính mình
 

Nguyễn Thương Việt