Lời theo gió gửi về ta


Ai cứ ngỡ ta đang tìm...
Không
Ta chỉ nhào nặn hình người và trao cho gió
Treo ở lưng chừng
Giữa nhớ và quên

Có những buổi không tên
Ngón tay trơ gầy
Chợt run lên rát bỏng
Có lẽ
Nỗi cô đơn bời ngời
Ta lỡ nắn vào đời nhau

Nào biết còn ai
Mở khung mây cho nhau màu ánh mắt
Sẻ chia cuộc cười
Ngật ngầy vài giây nhỏ đê mê

Một bầy nhân thế
Chỉ biết đếm ân tình
Ta muốn hóa cuồng về dỗ giấc vô sinh

Chẳng còn ai
Trong một ngày
Ngồi họa cùng ta chân dung thế kỷ
Và chờ hóa rêu rong

Ai cứ ngỡ ta đang tìm...
Không
Ta chỉ trở về
Nhặt nhạnh
Lại chút ta

Nguyễn Thương Việt