Chỉ là lời gửi theo thơ


Đọc thơ anh
Em có thể chán chường
Hất ngã từng con chữ vụng thô bệu rệch
Những câu từ sáo rỗng
Em cứ đập nát ra để thấy bên dưới
Vẫn chỉ nông choèn dăm mảnh chắp nhặt nơi nơi

Đọc thơ anh
Em có thể ngỡ ngàng hụt hẫng
Không tìm được chút gì dìu dặt nỉ non
Vắng cả những lung linh huyễn hoặc
Em vẫn chờ để bay bổng đê mê
Em chẳng biết làm gì với chừng này những đời thường tất tả
Lặc lè trì kéo tâm tư

Đọc thơ anh
Em có thể quay đầu nhăn mặt
Thất vọng với từng lời vàng vọt xanh xao
Dù có chắp cánh vẫn chỉ chao dao bạc nhược
Chưa đủ thều thào cho trọn một di ngôn
Vẫn leo lét ốm còm
Lẩy bẩy héo hon

Đọc thơ anh
Em có thể oán hờn căm ghét
Hay có thể lợm giọng buồn nôn
Em có thể tần ngần vì xa xăm lạ lẫm
Và có thể một ngàn lần chê bai, triệu lần phiền trách
Chỉ xin em đừng
Hờ hững dửng dưng

Nguyễn Thương Việt