Thằn lằn không ngủ về đêm


Trời khuya nghe gió đàn gió hát
Đón sương về gieo lạnh suốt đêm
Tao ngáp dài, mày nhịp tay đập muỗi
Đèn vẫn hắt hiu chưa sáng mặt hai thằng

Gà gáy canh đầu nghe buồn man mác
Ngước mắt nhìn nhau rồi lại cúi đầu
Nói gì? Tao với mày vẫn biết
Cúi đầu, mình giấu vội niềm đau

Mình ngồi với nhau còn ba canh nữa
Tao lắng nghe mày, mày lắng nghe tao
Nghe hơi thở, nghe tiếng gì trong ngực
Miên man như sóng bể ngút ngàn

Thằn lằn về đêm sao mày không ngủ
Hay thế giới hai chiều đã mất thời gian
Tường vôi áo trắng bạc màu bụi đất
Bóng hai thằng cũng nét rõ nét lu

Đêm hôm nay là đêm mình còn lại
Sao không có gì để nhớ để quên
Để đừng nghe tiếng gió gào xa lắm
Mình chỉ nhìn nhau rồi lại cúi đầu...

Nguyễn Thương Việt
1980
(cám ơn những trang lưu bút thân thương cuối đời học sinh)