Ước ao


Sao ta không là làn gió
Xoay quẩn quanh trước hiên nhà
Sao ta không hóa thân thành loài dây leo nho nhỏ
Quấn quýt trên tường trông vời một dáng vào ra

Sao ta không là hạt bụi
Bay bay theo gót bước qua thềm
Sao ta không chìm tan trong bóng tối
Từng đêm trải về ru giấc ngủ bình yên

Sao ta không chảy ra sợi mềm lưới nhện
Giăng chút tình riêng óng ánh góc phòng
Sao ta không rã mình trong veo giữa vuông cửa kiếng
Đón trăng thề lấp lánh đợi mong...

Sao vẫn chỉ là ta đứng ngoài xa vời vợi
Chỉ cuộn vào thơ đôi khúc tơ lòng
Sao vẫn chỉ là ta trông theo vòi või
Ước ao rồi chỉ gửi thinh không

Nguyễn Thương Việt