Tháng tư và con đường


Tháng tư hiền trời chợt xanh thảng thốt
Bóng vẫn dài thơ thẩn liếm tường vôi
Nắng vòng quanh chỉ hai đầu dãy phố
Giữa con đường im lạnh mảnh tình rơi

Tháng tư gọi thầm nàng xuân tỉnh giấc
Cho kẻ khù khờ mê mẩn làn mây
Ở đầu này tôi tan trong khói thuốc
Nơi cuối đường em có thấy nồng cay?

Tháng tư ngỡ ngàng lời chim thảnh thót
Cây trơ cành làm nhân chứng gọi tên
Tay trinh nguyên xin vá hồn loang lổ
Để trọn con đường đâu cũng có em

Nguyễn Thương Việt