Những buổi mai u uẩn
Những buổi mai ngập nắng
Sao buồn hơn chiều mưa
Liệm hồn trong trái đắng
Mong ngày sớm xa đưa...
Những bờ vai thon nhỏ
Vội vương mang chút tình
Tóc mai xanh vờn gió
Đã khóc đời điêu linh
Những lá cành mơn mởn
Xào xạc với chim ngàn
Trời nỡ đem bão lớn
Cho xác vàng lổ loang
Những gót trần bước khẽ
Quẩn quanh chốn lạc loài
Về hẻm cùng ngõ lẻ
Trải rong rêu kiếp lầy
Những nẻo đường thị tứ
Tấp nập sóng người trôi
Miên man lòng lữ thứ
Đi về mãi đơn côi
Những màu đời đen bạc
Lồng trong ánh kiêu kỳ
Những chân trời xơ xác
Như mời gọi phân ly
...Những buổi mai ngập nắng
Sao buồn hơn chiều mưa
Ngâm khúc lòng u uẩn
Mỏi trông về hoang sơ
Nguyễn Thương Việt