Mộng thật
Em vào đời tôi rất nhẹ
Ươm hồng từng bước dịu êm
Mang theo một vườn xanh lá
Ngạt ngào hương ngỡ đã quên
Em trao lời bay theo gió
Thì thào ngàn nỗi biển khơi
Cho ngày thành mùa xuân nhỏ
Đưa hồn khe khẽ lên ngôi
Em nuôi hoàng hôn trong mắt
Thẫn thờ tôi lạc bước hoang
Chiều trôi bên trời ánh bạc
Tiếng lòng ngân vọng mơ vang
Em đan làn mây lên tóc
Dịu dàng xõa xuống đồi mơ
Ngất ngây qua miền đất lạ
Ngại ngần tôi mở hồn thơ
Em ru ngàn sau tỉnh giấc
Cùng hòa với nét trăng xưa
Miên du trông hoài mộng thật
Đời qua ngày sẽ nhẹ đưa
Nguyễn Thương Việt