Tự tình với đêm
Đêm dài xòe tay đón gọi
Vọng lời một thuở nào xa
Vào đây rọi đầy chăn gối
Trăng non bỗng hóa nên già
Lần đi theo ngày thanh thoát
Chưa tròn chút phận đời phân
Tay vin theo làn hương thoảng
Hồn đèo một gánh mơ Xuân
Thắp cho lòng thêm đốm lửa
Leo lét tim gầy xác xơ
Mang mang dâng đầy thương nhớ
Quyện về cùng bến tóc tơ
Lối nào mà xa vời vợi
Một mình đếm bước ai hay
Nhìn lên góc trời mòn mỏi
Sao buồn nên ánh sao phai
Nguyễn Thương Việt