Còn những anh hùng
Đó họ đến từ làng quê lam lũ
Giãi nắng mưa đem thân cóc kiện trời
Vài thửa ruộng nghèo chôn nhau cắt rún
Xin trả về để đổ tiếp mồ hôi
Họ cùng đường nên trở về đứng thẳng
Căng mảnh vải sần đối mặt bất công
Nguệch ngoạc dăm hàng dù lời thô thiển
Đủ ngẩng đầu không thẹn với cha ông
Họ anh hùng với tay không tấc sắt
Lặng lẽ bên đường chờ tiếng lương tri
Còn quanh đời chỉ bẽ bàng câm nín
Không một lời, không giơ nổi bàn tay
Họ dân Việt của đầu thiên niên kỷ
Cho đứa con xa nhiều lắm tự hào
Cái can trường nay không cần súng đạn
Mà là trả lời cho câu hỏi "tại sao?"
Nguyễn Thương Việt