Về đây ngây ngô


Về lại bến mẹ cha
Ta thành con sâu nhỏ
Nằm cong oằn ngọn cỏ
Tưởng như đời chưa qua

Nay gần và mai xa
Tiếng nói cười reo gọi
Đem theo ngày rong ruổi
Về mưa đời hanh khô

Ta tìm ta ngây ngô
Cuộn tròn trong êm ấm
Đường bên ngoài bao dặm
Xin chờ phút ngủ yên

Một mảng trời thân quen
Dâng lên vùng hoang dại
Ta còn đây mòn mỏi
Chờ mây tàn trăng soi

Bên kia đời mù khơi
Ta len vào đá sỏi
Vẽ lên làn sương khói
Có người về bên ta...

Xưa có màu lá hoa
Ta ươm hồng cõi mộng
Mai lại ra trời rộng
Mai nhớ về bến xa

Nguyễn Thương Việt