Nhủ lòng
Ai đánh mất màu hoa phượng đỏ
Bỏ sau lưng nắng hạ vàng hanh
Đi - về, không hay tình chớm nở
Nửa cuộc đời còn mãi quẩn quanh
Ai mải mê khung trời ong bướm
Gói trong hồn lặng bước phiêu du
Ngẩn ngơ quay theo ngày rồi tháng
Lá ngô đồng nhặt đã thiên thu
Ai ngồi đó ru hồn vào hạ
Chát bờ môi chưa mỏi cơn say
Khắc mảnh tình riêng vào khối đá
Ôm sát lòng đá vẫn vô tri
Ai dửng dưng vòng tay êm ấm
Vẫn ngỡ mình khách trọ qua đêm
Vòi või trông bụi mờ xa thẳm
Bước lạc loài bám vết chân chim
Ai ngủ yên bóng chiều phủ lặng
Ai nhủ lòng với cỏ cùng cây
Ai cho tôi trở về quạnh vắng
Yên giấc đời miên tưởng lất lây
Nguyễn Thương Việt