Đắp tình


Ở đâu đó bên ngoài giấc mơ
Ta trót gom tình về cao hơn núi
Nhưng có khi nào trên đỉnh kia vời vợi
Chỉ còn hoang vắng mù khơi?

Trong ngổn ngang phận người
Ta chợt cười cho khỏa tiếng nấc khan
Ngày trở về rồi mòn mỏi lang thang
Rồi lại chờ bên kia đời tiếng vọng

Một lần bão dâng lên hồn trống rỗng
Ta muốn trôi ngược giòng
Đếm lại từ đầu từng bước long đong
Tình lại góp từng mái gàu mệt mỏi
Chờ lấp núi đợi mong...

Đây đó có những thung lũng hồng
Ta chưa kịp vào rừng đã vây quanh kín lối
Về bên núi ta yên hồn đá cuội
Trót ươm lòng dù chỉ với khói sương

Nguyễn Thương Việt