Những mảng lòng


Những giây lát sẽ rơi mau vào quên lãng
Những nụ xuân vội nở chóng tàn
Những chói lọi huy hoàng
Thoáng bừng lên rồi vụt tắt
Những hạnh phúc dù rất đơn sơ vụn vặt
Cũng sẽ một lần tan biến trên tay

Những nỗi đau cả thế hệ không người chia sẻ
Những vết hằn trong tâm khảm không tên
Những lối mòn chênh vênh
Độc hành chùn chân bước
Những ngọn sóng thần vùi con tim xuống vực
Biền biệt bóng người

Những thân thương chưa một lần vừa tay với
Những ân cần trong ánh mắt bờ môi
Chưa đáp trả một lời
Những cánh diều vút cao vẫn chờ vẫy gọi
Những ánh đèn khuya le lói
Mang ấm cúng về
Trông vời một thoáng hương quê

Những mảng lòng vỡ thành muôn mảnh
Gieo khắp trời
Rụng xuống muôn nơi

Nguyễn Thương Việt