Vẫn biết
Đời bảo tôi ngu ngơ
Tôi chỉ biết cười thay lời xin lỗi
Và xin trọn kiếp được như loài thú dại
Thanh thản trong trời bay lượn rong chơi
Người nói tôi ngây thơ
Tôi cúi đầu cám ơn lời khen tặng
Rồi quay về với hoa hiền trong nắng
Cánh nhung mềm bên gai sắc cành xương
Em nghĩ tôi mộng mơ
Tôi vẫn lặng yên chờ ngày mang ảo vọng
Sẽ quyện men tình tô đầy hai bóng
Thêm một lần về biêng biếc vầng mây
Nguyễn Thương Việt