Có một thuở tôi làm thơ để lớn
Ôm trong hồn làn hơi ấm phù sa
Một tiếng à ơi đủ ru ngày chín ngọt
Yêu thương lên đầy màu nắng sạm da
Có một thuở tôi làm thơ để nhớ
Tuổi học trò với bom đạn rền vang
Giòng máu chảy chỉ phân lằn thắng bại
Đất hiền hòa phải cùng khắp lệ chan
Có một thuở tôi làm thơ để học
Đứng làm người trong ngày tháng nhiễu nhương
Câu nghĩa tình, lòng bao dung, khoan thứ
Xin chút mặt trời về sưởi bớt tang thương
Có một thuở tôi làm thơ để khóc
Phận lạc loài xa lắm mẹ hiền ơi
Vòi või trông ra mênh mông biển rộng
Đâu đó bến bờ sao hun hút mù khơi
Và một thuở tôi làm thơ để nói
Chút ân tình từ sâu thẳm trong tôi
Buổi hoàng hôn tìm lại trời thân ái
Cho mảnh hồn về lặng lẽ êm trôi
Nguyễn Thương Việt