Tự thoại


- Ta chờ em trong từng nốt lặng
Rải trên đàn cung bậc điêu linh
Tay em mềm hồn ta sám hối
Ngân tận cổng trời buổi tái sinh

Vỗ về ta bên dòng cuồng loạn
Người khoan dung, mặt đất ngoan hiền
Bài hát từ góc gai đá nhọn
Êm ả trườn theo giấc ngủ yên

Đàng sau của những lời vô nghĩa
Nở một tấm lòng đã rỗng không
Vài khoảnh khắc tìm nơi trú ngụ
Giữa tiếng ve trưa bỗng ngại ngùng

- Ta chờ em buồn dâng tĩnh vật
Bóng không màu thoát kiếp nhạt phai
Ta tan rửa giữa lòng đêm lạnh
Chảy theo hình hài em đó đây

Cõi vô ngôn phơi bày giả thật
Lòng hồn nhiên lật úp thời gian
Đã hay chưa thay nhau đổi chỗ
Đồng lõa một lần cuộc truy hoan

Ngày lại lên không cần nguyên cớ
Vẫn nắng vô thường múa bình minh
Còn chút ta chưa về quy ẩn
Tản mác rơi đều mỗi nhịp kinh

Nguyễn Thương Việt