Lá mùa Đông
Khô vàng từ cuối Thu
Chiếc lá nằm trơ vơ
Chờ tuyết phủ
Mùa Đông thật hiền, mùa Đông không nói lời dã thú
Cho lá phải một lần
Xơ cứng, rã tan
Lây lất ngày hoang
Chiếc lá lạc loài, gầy guộc
Phơi những vòng gân đã một thời óng chuốt
Ửng ánh Xuân hồng
Nét mộng căng tròn trong vũ điệu bướm ong
Những vòng gân giờ chỉ chờ rệu rã
Như tất cả rồi sẽ nhạt nhòa
Cùng kiếp lá
Đời hoa
Nguyễn Thương Việt