Tôi đi giữa München mà chợt nhớ
Màu nắng chín vàng, mát áo lụa Hà Đông
Bên đó, Sài gòn, em có còn duyên dáng
Đời lao xao, em vẫn giữ tim hồng?
Trời mộc mạc, chưa lần biết heo may chớm lạnh
Thu chỉ về trong màu mắt nai thơ
Cho tôi đổi bốn mùa để quay về mưa nắng
Với em hiền hòa từ buổi ban sơ
Tìm lại em của những ngày tôi mười tám
Trên hàng quán lề đường tiếng cười nói râm ran
Lác đác lời rao, đây xôi chè, đây bánh
Ai gánh tuổi thơ tôi sẽ đợi bên đường
Tìm bóng hàng me cho mát thêm tà áo lụa
Xe lam nổ giòn chở tất bật đi mau
Ghế đá công viên lưng ai mài bóng nhẵn
Vẫn để dấu cho đời nhớ lại ngày sau
Tôi đi giữa München mà chợt nhớ
Bên đó, Sài gòn, em còn nhớ tôi không?
Nguyễn Thương Việt