Câu thơ giữa đời


Câu thơ đầu đời
Tôi viết năm mười sáu
Tuổi học trò, đi thơ thẩn giữa giờ chơi
Kết dăm vần mong mây trải muôn nơi
Và đọng lại trên vài dòng mực tím
Những thơ ngây mầu nhiệm
Từ con tim chưa biết khóc một lần
Nhặt lá úa trên sân
Đan ước mơ được bay cao như Cuội
Đôi ngày vài buổi
Cũng học đòi man mác nhớ thương
Theo bóng nhỏ bên đường
Lòng mang mang hờn tủi...

Câu thơ năm nào
Nay đã lạc vần theo giòng ngày tháng
Mang hết diệu kỳ trả lại trăng sao
Mực tím phai màu
Hương tuổi thơ tan đi mờ nhạt
Vá víu tâm hồn chỉ còn vài lời ca tiếng hát
Và kỷ niệm của đôi chốc lát buồn vui
Ôm theo trong giấc ngủ vùi
Những ước mơ của ngày xưa còn bé
Đếm ngày qua tròn lẻ
Chỉ mong tặng đời một chút nhớ thương
Gửi vần thơ trải dọc theo đường
Ru mềm chân người bước

Câu thơ nửa đời
Chỉ còn là chút cỏ dại lòng tôi

Nguyễn Thương Việt