Đêm, tôi và em

(ngồi "nghe tiếng muôn trùng" bỗng thấy chữ bật lên nhảy múa)

đêm nghe bão trong lòng
đêm lộng tiếng chờ mong
đêm kín kẽ đục trong
đêm rót xuống đôi dòng
...rất đêm

tôi mải miết trò người
tôi xao lãng cuộc chơi
tôi chợt lỡ đôi mươi
tôi níu vội nụ cười
...với tôi

em thanh khiết trắng ngần
em căng mọng làn xuân
em e ấp tình thân
em xa cách muôn tầng
...vẫn em


  Nguyễn Thương Việt